Vội Vàng

Phân tích bài thơ Vội Vàng

Có thể nói ” Vội Vàng ” là sáng tác tiêu biểu của Xuân Diệu trong thể loại thơ ca trước Cách mạng. Bài thơ muốn nói đến một tâm hồn yêu cuộc sống, lạc quan, yêu đời. Không chỉ được lan truyền rộng rãi trong dân gian, internet.. Vội Vàng – Xuân Diệu còn được xuất bản sử dụng trong các chương trình SGK. Đặc biệt là các môn Văn học 11. Dươi đây là bài phân tích bài thơ vội vàng do Vanmau.com biên soạn

Phân tích Bài thơ Vội Vàng 11 Xuân Diệu

Ai cũng biết đến Xuân Diệu như là Ông hoàng thơ tình. Các tác phẩm cảu ông đều thể hiện sự khao khát cháy bỏng. Thể hiện sự thèm khát tình yêu, muốn được yêu đến say mê. Điều đó được thể hiện rõ ràng qua tác phẩm ” Vội Vàng ” với nhịp điệu thơ tha thiết lại gấp gáp. Gấp gáp như một nỗi sợ, ông sợ thời gian trôi, sợ tình yêu đi mất. Cũng như sợ tuổi trẻ trôi qua một cách nhanh chóng.

Tôi muốn tắt nắng đi

Cho màu đừng nhạt mất

Tôi muốn buộc gió lại

Cho hương đừng bay đi.

Của ong bướm này đây tuần trăng mật

Này đây hoa của đồng nội xanh rì

Này đây lá của cành tơ phơ phất

Của yến anh này đây khúc tình si.

Và này đây ánh sáng chớp hàng mi.

Mỗi sáng sớm, thần vui hằng gõ cửa.

Tháng giêng ngon như một cặp môi gần.

Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa.

Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.

Vội Vàng
Vội Vàng

Vội vàng 13 câu đầu

Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua

Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già

Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất

Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật

Không cho dài thời trẻ của nhân gian

Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn

Nếu đến nữa không phải rằng gặp lại

Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,

Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;

Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi,

Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt…

Cơn gió xinh thì thào trong lá biếc

Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?

Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi

Đọc thêm  Vẻ đẹp hình ảnh và ngôn ngữ trong Thương vợ - Trần Tế Xương và Tự tình - Hồ Xuân Hương

Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa?

Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa…

Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm

Ta muốn ôm

Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;

Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,

Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,

Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều

Và non nước, và cây, và cỏ rạng,

Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng

Cho no nê thanh sắc của thời tươi;

– Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!

Với những từ ngữ trau chuốt, hình ảnh được sử dụng trong từng câu thơ, đoạn thơ mượt mà. Giai điệu câu thơ gấp gáp, vội vàng khiến người đọc cũng cảm thấy vội vàng theo. Qua bài thơ tác giả cũng muốn nhắn nhủ với người đọc ” Tuổi trẻ và tình yêu là những thứ mà chúng ta cần phải gìn giữ ” Đừng  để nó trôi qua vô nghĩa.

Đôi nét về tác phẩm Vội vàng 

Xuất xứ bài thơ Vội Vàng

– Rút ra trong tập Thơ Thơ

– Là thi phẩm kết tinh vẻ đẹp thơ Xuân Diệu trước Cách mạng

Bố cục bài thơ Vội vàng

– Phần 1 (câu 1 đến câu 29): lí do phải sống vội vàng

– Phần 2 (còn lại): biểu hiện của cách sống vội vàng

Giá trị nội dung bài thơ vội vàng đem lại

– Bài thơ là lời giục giã hãy sống mãnh liệt, sống hết mình, hãy quý trọng từng phút, từng giây của cuộc đời mình nhất là những năm tháng tuổi trẻ của một hồn thơ yêu đời ham sống đến cuồng nhiệt.

Giá trị bài thơ vội vàng nghệ thuật

– Hình thức nghệ thuật điêu luyện: sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa mạch cảm xúc và mạch lí luận, giọng điệu say mê, sôi nổi, những sáng tạo độc đáo về ngôn từ và hình ảnh thơ.

Dàn ý phân tích Vội vàng

Tình yêu trần thế tha thiết

Ước muốn kì lạ

– Tắt nắng, buộc gió đó đều là những ước muốn không thể thực hiện được ⇒ tác giả muốn níu giữ thời gian, níu giữ những gì đẹp đẽ nhất của cuộc sống, muốn bất tử hóa hương sắc mùa xuân trần thế.

– Thể thơ ngũ ngôn cùng điệp từ Tôi muốn được sử dụng hiệu quả.

Đọc thêm  Tình yêu quê hương đất nước của Chu Mạnh Trinh trong Hương Sơn phong cảnh ca

Mùa xuân thiên đường trên mặt đất

– Câu thơ bất ngờ kéo dài mở rộng tám chữ để dễ dàng vẽ bức tranh cuộc sống, nhịp thơ nhanh hơn, dồn dập hơn, gợi niềm háo hức say mê.

– Điệp từ này đây chỉ sự phong phú, giàu có, đầy đủ, gần gũi muôn màu muôn vẻ của thiên nhiên.

– Hình ảnh đẹp đẽ, tươi non tràn đầy xuân sắc, gắn với tình yêu tuổi trẻ: những thảm cỏ xanh non, lá non cành tơ phơ phất, hoa đua nhau khoe sắc dâng mật ngọt, ong bướm đắm say, ái ân tuần tự,….

– Ẩn dụ chuyển đổi cảm giác: Tháng giêng ngon như một cặp môi gần đầy sáng tạo mới mẻ, thú vị.

– Tất cả hài hòa cộng hưởng cùng vẽ nên mùa xuân – thiên đường trên mặt đất.

⇒ Nhà thơ muốn nhắn nhủ đến mọi người: sự đẹp đẽ, tinh túy nhất không phải tìm đâu xa mà nó là cuộc sống xung quanh chúng ta, hãy yêu mến gắn bó hết mình với cuộc sống.

– Hai câu cuối đoạn thơ 1 là niềm tiếc nuối mùa xuân ngay khi nó còn tồn tại:

Tôi sung sướng nhưng vội vàng một nửa

Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân

Quan niệm thời gian, tuổi trẻ, tình yêu

a. Đẹp nhất là con người giữa tình yêu và tuổi trẻ

– Thi nhân xưa luôn coi thiên nhiên là chuẩn mực của cái đẹp.

– Xuân Diệu lấy con người giữa tuổi trẻ, tình yêu làm chuẩn mực cho mọi vẻ đẹp ở đời.

b. Quan niệm sống mới

– Xuân Diệu đã nồng nhiệt khẳng định thiên đường ở ngay trên mặt đất trong cuộc sống này.

– Vậy nên hãy sống cao độ, quý trọng từng phút, từng giây của cuộc đời này nhất là những khoảnh khắc của tuổi trẻ, tình yêu.

Lí do tiếc nuối mùa xuân, tuổi trẻ

– Với Xuân Diệu mùa xuân, tuổi trẻ là một đi không trở lại thế nên thi sĩ tiếc nuối, lo âu.

– Hàng loạt các câu thơ định nghĩa, điệp ngữ nghĩa là đã giúp thi nhân khẳng định chắc nịch mùa xuân, tuổi trẻ sẽ qua sẽ hết sẽ già, sẽ mất.

Đọc thêm  Văn mẫu lớp 11: Dàn ý bài Lưu biệt khi xuất dương (4 Mẫu) Lập dàn ý bài thơ Lưu biệt khi xuất dương

– Giữa cái mênh mông vô cùng, vô tận của vũ trụ, thời gian, sự hiện diện của con người, tuổi trẻ là quá ngắn ngủi mong manh.

– Lời thơ chứa đựng nỗi ngậm ngùi mới mẻ mà thấm thía.

– Và tác giả đã cảm nhận rõ mồn một sự phôi pha phai tàn đang âm thầm diễn ra: thời gian rớm vị chia phôi, sông núi than thầm tiễn biệt, từ cơn gió xinh đến ngọn lá biếc đến bày chim non đều ngậm ngùi vì sự tàn úa, phôi phai.

Lời đề nghị và biểu hiện của cách sống vội vàng

– Xuân Diệu giục giã hối thúc mọi người hãy sống chạy đua với thời gian, sống vội vàng: Mau đi thôi mùa chưa ngả chiều hôm.

– Câu thơ 3 chữ Tôi muốn ôm rất đặc biệt gợi hình ảnh cái tôi ham hố đang ôm trọn tất cả sự sống mơn mởn.

– Thi sĩ muốn tận hưởng tất cả những gì non nhất, ngon nhất của sự sống: đó là mây đưa và gió lượn, cánh bướm với tình yêu, là non nước và cây và cỏ rạng.

⇒ Với Xuân Diệu nàng xuân phải thanh tân và quyến rũ.

– Đâu chỉ có thế thi sĩ còn muốn tận hưởng thiên nhiên như tận hưởng ái tình và phải đạt đến độ ngây ngất no nê:

Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng

Cho no nê thanh sắc của thời tươi

– Và thậm chí là tận hưởng bằng tất cả các giác quan để rồi lịm đi trong niềm mê đắm ngây ngất: Hỡi xuân hồng ta muốn cắn vào ngươi.

Nghệ thuật trong bài thơ

– Giọng thơ yêu đời vồ vập thấm vào từng câu từng chữ.

– Câu ngắn dài đan xen linh hoạt, nhịp thơ nhanh mạnh.

– Hàng lạt các điệp từ, điệp ngữ tuôn trào hối hả, dồn dập.

– Tất cả tạo nên một hơi thở sôi nổi, mãnh liệt chưa từng thấy.

Scroll to Top