văn mẫu Kể Về Một Kỉ Niệm Hồi Ấu Thơ Làm Em Nhớ Mãi

3 Bài Văn Mẫu Kể Về Một Kỉ Niệm Hồi Ấu Thơ Làm Em Nhớ Mãi Hay Nhất

Website VanMau.Com tổng hợp bài văn mẫu về Kể Về Một Kỉ Niệm Hồi Ấu Thơ Làm Em Nhớ Mãi. Các bài văn mẫu dưới đây mang đặc tính tham khảoCác bạn không nên sao chép 100% nhé.

Bài văn mẫu Kể Về Một Kỉ Niệm Hồi Ấu Thơ Làm Em Nhớ Mãi số1 

văn mẫu Kể Về Một Kỉ Niệm Hồi Ấu Thơ Làm Em Nhớ Mãi
văn mẫu Kể Về Một Kỉ Niệm Hồi Ấu Thơ Làm Em Nhớ Mãi

Tuổi thơ là thời kì đẹp đẽ và êm đềm nhất đối với mỗi chúng ta. Tuổi thơ đó lưu giữ biết bao kỉ niệm, có những kỉ niệm vui, cũng có kỉ niệm buồn, Tuy nhiên tất cả chúng đều giúp ta lớn khôn, trưởng thành hơn. Trong nhiều kí ức đẹp đẽ ấy, lần tôi về quê đã lưu lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc và là một kỉ niệm khiến tôi không bao giờ quên.

Sau một năm học tập gian khổ, ba mẹ cho tôi về quê chơi một tuần để thăm ông bà và họ hàng. Nghe được điều đấy tôi đã buồn chán biết nhường nào, tôi liên tưởng tới các ngày hè nhàm chán, oi bức tại quê nhà mà lòng buồn rượi rượi. Nhưng ba mẹ đã quyết định nên tôi chẳng dám phản đối. Ngày ba mẹ đưa tôi ra xe để về quê lòng tôi buồn thắt lại. chiếc xe chuyển bánh, dáng hình thành thị sôi động xa dần, quang cảnh dần chuyển sang những cánh đồng lúa xanh rì bao la, trải dài đến tận chân trời, nhà cửa cũng dần lác đác hơn. Quê tôi ở ngoại ô Hà Nội, đi chỉ trong vòng một giờ đồng hồ đã tới nơi. Đến điểm dừng xe, ông bà và nhiều anh em đã chờ sẵn để đón tôi. Mọi người ai cũng hớn hở, vui mừng.

Ông bà đưa tôi về nhà, tôi rửa mặt rồi đứa em họ tên Hòa kéo tôi sang nhà của em. Em dẫn tôi vào một góc bí hiểm và lôi ra không biết bao nhiêu là giấy màu, nan tre,… Cu cậu bảo biết tôi sẽ về nên đã dành những thứ này chờ tôi đến làm sáo diều. nhắc xong Hòa cười giòn tan, nụ cười trong trẻo làm tôi thấy thân thiết ngay với Hòa, dù trước đây tôi và em vô cùng ít khi trò chuyện với nhau.

Chỉ một lát sau Hòa đã lôi hết dụng cụ ra giữa sân và em bắt đầu bày cho tôi bí quyết làm diều. Nhiều nan tre được vót sẵn, bằng phẳng, những tấm giấy màu xanh đỏ trông thật sặc sỡ,… Hòa vừa chỉ dẫn tôi, vừa làm nhoay nhoáy cái diều của mình thế mà chẳng mấy chốc diều của em đã hoàn thành. Một chiếc diều to cùng với màu đỏ rực làm chủ đạo. Sau một hồi hì hụi, rốt cuộc diều của tôi cũng hoàn tất, nó siêu vẹo và có vẻ khá yếu. Tuy nhiên tôi vẫn vô cùng vui, vì đây là lần đầu tiên tôi tự làm được một món đồ chơi cho riêng mình. Làm xong con diều chúng tôi đem ra triền đê của làng thả, Hòa thả diều rất điệu nghệ, chẳng mấy chốc diều đã bay lên cao vút, hòa trong tiếng gió là tiếng sáo diều vi vu, nghe thật du dương, êm đềm, gần gũi .Cứ vậy cả buổi chiều chúng tôi chơi đùa cùng với nhau. Hòa đã làm tôi đổi thay hẳn ý nghĩ của mình về kì nghỉ hè nhàm chán tại quê.

Đọc thêm  Tả em bé đang tập đi, tập nói lớp 5

Các ngày sau ấy, tôi còn được Hòa đưa đi khám phá những điều rất thú vị khác như: chăn trâu, bắt cá, bơi sông,… Nhiều niềm vui tuổi thơ mà tôi sẽ chẳng bao giờ có được nếu không được nghỉ hè tại đây.

Chấm dứt kì nghỉ, tôi bịn rịn chẳng muốn rời xa quê hương, rời xa ông bà và bé Hòa. Kì nghỉ này đã khiến tôi càng thêm yêu mến quê hương, nơi chôn rau cắt rốn của mình. Những kỉ niệm này tôi sẽ mãi khắc ghi trong tim, nó cũng là động lực để tôi cố gắng học hành thật tốt để xây dựng quê hương càng thêm giàu đẹp.

Bài văn mẫu 2

Thời thơ dại là quãng thời gian có biết bao kỉ niệm đáng nhớ, nhiều khi nhớ lại chỉ biết tự bật cười vì sự ngu ngơ của mình. Sau mỗi kỉ niệm em thấy mình trưởng thành hơn, chín chắn hơn. Câu chuyện trong lần bố mẹ em đi công tác xa chính là kỉ niệm em nhớ như in chẳng thể nào quên.

Từ lúc nhỏ em đã chẳng bao giờ phải ở nhà một mình, khi nào bố mẹ cũng luôn ở bên quan tâm, lo lắng cho em từng li từng tí. Thế nhưng mà, cũng có lúc em phải tự chăm chút cho mình và cô em gái năm tuổi. Đấy là vào năm ngoái, cơ quan bố mẹ em có việc bận đột xuất, nên cả hai người phải đi công tác xa một chuyến. Buổi tối hôm trước vừa nhận thông báo mà sáng hôm sau bố mẹ em đã phải xuất phát ra phi trường rồi. Mẹ em vừa chuẩn bị đồ đạc vừa cuống quýt gọi điện cho ông bà ở dưới quê lên trông hai anh em trong mấy ngày hôm đó. Lúc đó em và em gái chỉ biết ngờ ngạc nhìn nhau, không hề biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu như hai đứa tự trông nhau.

Sau khi thu xếp đầy đủ hành lý xong, bố mẹ gọi cả hai đứa xuống dưới bếp để căn dặn. Em thắc mắc: “Sao bố mẹ không dặn luôn ở trên này mà phải xuống tận dưới bếp làm gì nhỉ?”. Hai anh em vừa bước vào, mẹ liền nói:

– Vì bố mẹ gọi gấp quá nên sáng mai ông bà mới bắt xe từ dưới quê lên đây được, có thể tới trưa mai ông bà mới tới nơi. Thế nên, sáng mai hai đứa phải tự chăm lo cho nhau, tự nấu ăn cho tới khi ông bà lên, các con đã nhớ chưa?

Nhắc nhở xong, mẹ dẫn em đến gần tủ lạnh để chỉ cho em vị trí từng loại đồ ăn nấu sẵn mẹ đã chuẩn bị. Mẹ còn chỉ cho em cách thức bật, tắt bếp như thế nào để hâm nóng lại đồ ăn trong tủ. Khi ấy, em cảm thấy vô cùng lo lắng vì chưa bao giờ tự nấu cơm, cũng chưa bao giờ ở nhà một mình, không những thế còn trông cả em gái nữa.

Đọc thêm  3 Bài Văn Mẫu Kể Về Một Tấm Gương Tốt Trong Học Tập - Lớp 6

Sáng hôm sau, bố mẹ em xuất phát sớm ra sân bay. Chắc mẹ cũng không an tâm nên dặn đi dặn lại hai anh em ở nhà phải cẩn thận. Hai anh em phải tự ngồi ăn sáng, sau đấy em phải tự dọn bàn, rửa bát. Đến tầm trưa, ông bà em lại gọi điện nhắc rằng ông bà bị lỡ chuyến xe sáng nên chiều mới đến nơi. Thế là tới buổi trưa hai đứa phải tự vào bếp nấu ăn. Chẳng hiểu sao khi bật bếp em không thấy nó lên. Em đã thử bật đi bật lại đúng như phương pháp mẹ dạy nhưng mà không tác dụng. Lúc đó, em chợt hoảng hốt:

– Hay là bếp hỏng rồi, có khi nào sẽ dẫn đến cháy nổ không nhỉ?

Em gái em đột nhiên khóc ầm lên, nó cứ luôn mồm nói:

– Anh ơi em sợ lắm, em sợ lắm! gần cháy rồi!

Đã thế em lại càng cuống hơn, em chỉ biết kéo tay em chạy thật nhanh xuống phòng bác bảo vệ khu chung cư để kêu cứu. Bác cũng vội vã lên xem tình hình ra sao. Sau một hồi kiểm tra bác nói:

– Không sao đâu nhé, chỉ là hết gas thôi, hai đứa yên tâm đi!

Khi ấy em mới thở phào nhẹ nhõm. Tuy nhiên đến trưa cả hai anh em đều đói meo, chẳng biết làm cách nào để hâm lại thức ăn nóng lên. Em đành sang nhấn chuông nhà hàng xóm và nhờ cô hàng xóm nấu hộ, hai đứa còn được ăn cơm cùng gia đình cô. Đến chiều ông bà mới lên đến nơi, em kể hết mọi chuyện cho ông bà nghe. Ông bà khen em ngoan, nhanh trí lúc khó khăn biết nhờ tới sự trợ giúp của người khác, không những tự chăm sóc cho mình mà còn chăm lo cả em gái nữa.

Sau lần ấy, em đã phấn đấu tự học, tự làm việc nhà một cách thuần thục để bố mẹ chẳng phải lo âu mỗi lúc đi vắng. Em thấy kỉ niệm lần ấy là một trải nghiệm đáng nhớ đối với em, nó là động lực em mạnh mẽ và trưởng thành hơn .

Bài văn mẫu Kể Về Một Kỉ Niệm Hồi Ấu Thơ lớp 6  3

Năm nay, em đã là học trò lớp 6 nhưng mà những kỉ niệm hồi còn thơ dại làm em không bao giờ quên. Trong nhiều kỉ niệm đấy có chuyện rèn luyện chữ viết hồi em học lớp 3 làm em nhớ nhất. Em trở thành học sinh giỏi môn Văn cũng là nhờ một phần vào các ngày rèn luyện gian khổ đấy.

Trong các môn học, em sợ nhất môn chính tả vì chữ em rất xấu. Môi khi đến giờ chép chính tả theo lời cô giáo đọc, em thấy khổ sở vô cùng. Chưa bao giờ em đạt điểm cao môn này. Các buổi tối, em giở tập, lặng lẽ ngồi nhìn nhiều điểm kém và lời phê khó tính của cô rồi buồn và khóc. Mẹ thường xuyên theo dõi việc học tập của em. Biết chuyện, mẹ không rày la trách phạt mà nhiệt tình khuyên nhủ:

Đọc thêm  Top 2 Bài Văn Mẫu kể về một cuộc đi thăm di tích lịch sử

– Con lớn rồi, phải cố tập viết sao cho đẹp. Ông bà mình bảo nét chữ là nết người đấy con ạ!

Em ngẫm nghĩ và thấy lời khuyên của mẹ rất đúng. Vì thế em cố gắng tập viết hằng ngày, tới bao giờ chữ em trở nên sạch đẹp mới thôi.

Em tự đề ra cho mình kế hoạch mỗi ngày dành ra một tiếng đồng hồ tập chép. Trước tiên em chép lại những bài tập đọc trong sách giáo khoa. Sau đó, tập chép những bài thơ ngắn. Mẹ chỉ dạy em bí quyết nhấc bút sao cho dễ dàng cầm bút viết lâu mà không hề bị mỏi tay. Em học theo và đã quen dần với bí quyết nhấc bút ấy. Mỗi bài, em viết trước ra giấy nháp, lúc nào tự thấy đã hơi sạch đẹp thì mới chép vào vở. Xong xuôi em nhờ mẹ chấm điểm, nhiều bài đầu, mẹ chỉ cho điểm 5, điểm 6 vì em viết còn sai chính tả và nét chữ chưa đều. Em không bỏ cuộc, tiếp tục cố gắng hơn.

Đến bài thứ chín, thứ mười, em đã có những bước tiến, các dòng chữ đều đặn, ngay hàng thẳng lối hiện ra dưới ngòi bút của em. Mẹ không ngừng cổ vũ khiến cho em càng thêm có động lực và cố gắng.

Lần đầu tiên được cô giáo cho điểm mười chính tả, em vô cùng sung sướng. Cô giáo khen em trước lớp và khuyên những bạn hãy coi em là tấm gương tốt để học hỏi theo.

Em luôn nhớ lời mẹ và thầm cảm ơn mẹ. Em cầm cuốn vở có điểm 10 đỏ tươi về khoe với mẹ. Mẹ xoa đầu em nói:

– Thế là con đã thắng lợi được bản thân. Con đã trở thành người học sinh có ý chí và nghị lực trong học tập. Mẹ kiêu hãnh về con. Ba con biết tin đấy chắc là vui lắm!

Từ đấy, cái biệt danh Tuấn gà bươi mà các bạn nghịch ngợm trong lớp đặt cho em không còn nữa. Dù thế, em vẫn bền chí tập viết để nét chữ ngày càng đẹp hơn. Sau Tết, em sẽ tham dự hội thi Vở sạch chữ đẹp do trường tổ chức, hi vọng sẽ có kết quả tốt để không làm thầy cô, bố mẹ và bạn bè thất vọng

Phía trên chính là những bài văn dễ làm nhất nội dung về Kể Về Một Kỉ Niệm Hồi Ấu Thơ. Bạn đọc ngoài ra nên tham khảo thêm: các bài văn lớp 6 hay khác

Scroll to Top